Hoàng Oanh Nguyễn – Từ cơn bão tuyết đầu đời đến ngọn lửa truyền cảm hứng cộng đồng tại Hoa Kỳ

Huy Hoàng

Trong dòng chảy không ngừng của thời gian, có những câu chuyện không đơn thuần là hành trình vượt khó mà còn là minh chứng cho nghị lực sống phi thường. Câu chuyện về Hoàng Oanh Nguyễn (Anna Nguyen) – nhà sáng lập Anna Beauty Academy và Hiệu trưởng Le Arai Beauty & Barber Academy – là một hành trình như thế: từ những ngày đầu chông chênh giữa mùa đông nước Mỹ, đến khi trở thành biểu tượng của lòng kiên cường và sự cống hiến cho cộng đồng người Việt tại xứ sở cờ hoa.

hoang-oanh-nguyen-1-1749263286.png

Xin chào chị Anna! Cảm xúc của chị ra sao khi lần đầu chia sẻ câu chuyện của mình đến với đông đảo cộng đồng?

Cảm ơn bạn đã cho tôi cơ hội được chia sẻ. Thú thật, cảm xúc trong tôi thật đan xen – vừa xúc động, vừa trân trọng. Tôi không nghĩ câu chuyện của mình có gì quá đặc biệt, nhưng nếu hành trình ấy có thể chạm đến ai đó, truyền đi chút nghị lực hay niềm tin, thì tôi cảm thấy rất biết ơn. Tôi không muốn câu chuyện bị tô vẽ. Tôi chỉ mong ai đó, khi đang mệt mỏi hay hoang mang trên đất khách, có thể nhìn thấy chính mình trong những gì tôi đã trải qua – và vững bước hơn.

Mùa đông đầu tiên ở Mỹ – một kỷ niệm khó quên?

Tôi đến Virginia cuối năm 1999 – một mùa đông giá cắt da, cắt thịt. Ngày đầu đi làm, tôi khoác đến 4–5 lớp áo, vội vã ra trạm xe buýt, vừa đến thì… xe vừa rời đi. Tôi đứng lặng giữa tuyết trắng, rét run, tủi thân và bật khóc. Cái lạnh ấy không chỉ thấm vào da thịt, mà như xuyên vào tận sâu lòng người. Ngay lúc đó, tôi tự nói với mình: “Không thể yếu đuối nữa.” Tôi biết, nếu không mạnh mẽ, không ai có thể thay tôi đứng dậy. Đó là khoảnh khắc khó quên, nó giúp tôi là cô gái cô đơn, trở thành người phụ nữ trụ cột, tự lập trên xứ người vì biết mình cần phải gánh vác.

hoang-oanh-nguyen-2-1749263287.png

Trở thành trụ cột gia đình khi tuổi đời còn rất trẻ – điều gì đã tiếp thêm sức mạnh cho chị?

Cha tôi mất khi tôi 19 tuổi. Mẹ một mình nuôi năm chị em tôi. Là chị cả, tôi hiểu rằng mình không có lựa chọn nào khác ngoài việc mạnh mẽ vì tôi là điểm tựa. Một mình , tôi phải học cách chăm lo, sắp xếp, phụ mẹ để lo cho các em. Tôi dành những đêm muộn để làm bài vì ban ngày tôi phải đi làm và đi học. Có lúc tôi kiệt sức, nhưng chưa bao giờ cho phép mình gục ngã – Tôi luôn tin rằng mình không có quyền đầu hàng bởi tôi biết, sau lưng mình là cả gia đình.

hoang-oanh-nguyen-3-1749263285.png

Từ nghề nail đến lĩnh vực công nghệ thông tin – điều gì khiến chị không ngừng học hỏi và mở rộng kỹ năng?

Tôi chọn học nghề để sinh tồn, nhưng học kiến thức để vượt lên. Khi đặt chân đến nước Mỹ, tôi hiểu rằng để tồn tại và phát triển nơi đất khách, mình phải có hai thứ: ngôn ngữ để hòa nhập và một nghề để sinh tồn. Tôi chọn bắt đầu với nghề nail – không vì đó là lựa chọn dễ dàng, mà vì đó là con đường thực tế nhất đối với một người phụ nữ Việt Nam còn chập chững trong môi trường mới.

Tôi ghi danh vào một khóa học ngắn hạn, ban ngày đi làm, tối đến tranh thủ học. Dần dần, tôi quen tay, quen việc, khách hàng cũng bắt đầu tin tưởng. Nhưng càng làm, tôi càng nhận ra: kỹ năng thôi là chưa đủ. Một đôi tay khéo léo có thể làm nên cái đẹp, nhưng một người thợ có kiến thức mới làm nên giá trị bền lâu.

hoang-oanh-nguyen-4-1749263281.png

Tôi quyết định quay lại trường – vừa để mở rộng hiểu biết, vừa để tiết kiệm học phí. Tôi học tại Northern Virginia Community College (NOVA) trong 2 năm, rồi tiếp tục ngành Khoa học Máy tính tại Đại học George Mason. Lúc ấy, lịch trình của tôi kín đặc: sáng đến tiệm nail, khách đã ngồi đợi sẵn; làm liên tục đến tối, rồi vội vã chạy đến lớp học. Cuối tuần, tôi lại ghi danh thêm các khóa đào tạo chăm sóc da, waxing, làm tóc, phun xăm thẩm mỹ… Có đêm ôn thi đến trắng mắt, sáng hôm sau vẫn phải cười tươi đón khách, vẫn phải làm việc như chưa từng mệt. Tôi vẫn nhớ như in khoảnh khắc thi đậu bằng Master đầu tiên-tôi đã bật khóc. Không phải vì mảnh giấy trong tay, mà vì tôi biết mình đã vượt qua được giới hạn của chính mình – người phụ nữ từng một mình đứng khóc trong tuyết ngày đầu đi làm nơi đất lạ.

Điều gì khiến chị quyết định sáng lập học viện khi tuổi đời còn rất trẻ? 

Tôi từng là một người học trò với vô vàn rào cản: tiếng Anh chưa thông, tài chính eo hẹp, thời gian bị chia năm xẻ bảy vì vừa đi học, vừa đi làm, lại vừa phải chăm lo cho một gia đình đông người phía sau. Tôi hiểu rất rõ cảm giác chật vật đó, vì chính mình đã từng trải qua.

Tôi cũng từng chứng kiến rất nhiều người Việt mới sang Mỹ—họ đầy nghị lực nhưng lại chùn bước vì rào cản ngôn ngữ. Vốn tiếng Anh ít ỏi khiến họ e dè khi bước vào kỳ thi để lấy bằng hành nghề, mất tự tin ngay từ những bước đầu tiên. Chính từ đó, tôi bắt đầu tình nguyện giúp đỡ: hỗ trợ ôn thi, dịch thuật tài liệu chuyên ngành, chia sẻ kinh nghiệm học tập và hành nghề.

Càng giúp, tôi càng thấu hiểu. Càng dạy, tôi càng thấy rõ sứ mệnh của mình. Nghề giảng dạy đã đánh thức trong tôi một khát khao lớn hơn: “Mình muốn trở thành người đồng hành, người thắp đuốc cho những ai từng đi qua bóng tối như mình.”

hoang-oanh-nguyen-5-1749263284.png

Tôi mơ về một môi trường nơi những người nhập cư được học hành ,được hướng dẫn, có bằng cấp, có nghề nghiệp ổn định và có thể tự viết nên tương lai cho chính họ.

Khi con trai đầu lòng chào đời, tôi lại càng thấy rõ hơn vai trò và trách nhiệm của mình. Nếu tôi – một phụ nữ nhập cư, từ hai bàn tay trắng – có thể vượt qua được hành trình ấy, thì tôi tin, mình cũng có thể mở đường cho người khác làm điều tương tự. Đó là lúc Anna Beauty Academy ra đời – không chỉ là một ngôi trường dạy nghề, mà là nơi nuôi dưỡng ước mơ và trao cơ hội.

Chồng mất năm 2021 – giai đoạn nào khó khăn nhất đối với chị?

Đó là giai đoạn rất khó khăn, tôi mất chỗ dựa tinh thần và thu nhập. Cảm giác lúc ấy thật khó diễn tả: vừa là nỗi đau mất mát tột cùng, vừa là nỗi lo canh cánh về tương lai của hai đứa con. Nhưng tôi hiểu, mình không có quyền gục ngã.

Tôi đã tự nhủ: “Mình không có thời gian để đau buồn. Con gái cần một người mẹ mạnh mẽ, và con trai đang cần mình vững vàng để tiếp tục hành trình học vấn.”

Tôi giấu đi nước mắt, tiếp tục duy trì công việc giảng dạy, hỗ trợ học viên mỗi ngày, và biến nỗi đau thành động lực để cống hiến. Tôi lao vào công việc như một cách để chữa lành – vừa giữ lửa đam mê, vừa giữ cho ngọn lửa gia đình không vụt tắt.

Cuối năm 2022, tôi tiếp nhận quyền điều hành Le Arai Beauty & Barber Academy – ngôi trường thứ hai – với mong muốn lan tỏa ảnh hưởng, mở rộng cơ hội học nghề cho nhiều bạn trẻ có hoàn cảnh khó khăn, đặc biệt là cộng đồng người Việt mới sang Mỹ.

Để tưởng nhớ người chồng đã mất, tôi thành lập Học bổng Cary Thomas, mang tên anh. Học bổng này dành tặng cho những học viên có ý chí vươn lên, như một cách tiếp nối sứ mệnh yêu thương và trao cơ hội cho thế hệ tiếp theo.

hoang-oanh-nguyen-6-1749263286.png

25 năm cống hiến cho ngành làm đẹp – điều gì khiến chị tự hào nhất?

Mỗi khi lật lại những trang nhật ký nghề nghiệp cũ, tôi như được nhìn thấy hành trình dài mà mình đã đi qua – lặng lẽ nhưng đầy tự hào. Hơn 5.000 khách hàng đã từng đặt niềm tin vào đôi bàn tay tôi – từ làm móng, làm tóc, chăm sóc da cho đến phun xăm thẩm mỹ. Có những vị khách gắn bó với tôi suốt 25 năm, từ ngày đầu chập chững vào nghề cho đến tận hôm nay – đó không chỉ là con số, mà là những mối nhân duyên đáng trân quý.

Và nếu tính cả những giờ giảng không biết mỏi mệt, thì hành trình ấy lại càng trở nên ý nghĩa hơn. Anna Beauty Academy và Le Arai Beauty & Barber Academy – hai ngôi trường mà tôi dồn hết tâm huyết gây dựng – đến nay đã đào tạo và chứng nhận cho hơn 5.000 học viên tốt nghiệp nhưng điều tôi quý nhất là trong số đó, rất nhiều bạn đã vươn lên trở thành chủ tiệm, giảng viên, quản lý spa – salon, hay người truyền cảm hứng cho thế hệ kế tiếp.

Đó là minh chứng sống động cho một niềm tin mà tôi luôn theo đuổi: “Khi bạn cho đi bằng cả trái tim, thành quả sẽ quay trở lại bằng những điều tuyệt vời hơn cả mong đợi.”

Thành công, với tôi, không nằm ở số tiền kiếm được – mà ở chỗ cuộc đời mình chạm đến. Khi một học viên quay lại, nắm tay tôi và nói: “Cảm ơn cô, nhờ cô mà em có ngày hôm nay”, đó là phần thưởng lớn nhất.

hoang-oanh-nguyen-7-1749263285.png

Chị đang phát triển thêm chương trình đào tạo tiếng Anh (ESL) cho cộng đồng nhập cư. Vì sao đây lại là một phần quan trọng trong chiến lược phát triển học viện?

Ngôn ngữ là chiếc chìa khóa mở ra mọi cánh cửa hội nhập. Nhiều học viên giỏi nghề nhưng lại sợ thi bằng vì không hiểu hết thuật ngữ tiếng Anh. Tôi muốn giúp họ vượt qua rào cản đó. ESL tại học viện sẽ giúp học viên vừa học nghề vừa tự tin giao tiếp, thi lấy bằng, và mở rộng cơ hội nghề nghiệp. Tôi không chỉ dạy nghề, mà còn muốn trang bị kỹ năng sống, giao tiếp để họ vững bước tự tin hội nhập vào xã hội mới. 

Trong 5–10 năm tới, chị có định hướng gì mới cho cộng đồng học viên và ngành làm đẹp? 

Tôi muốn phát triển chương trình du học nghề dành cho các bạn trẻ từ Việt Nam và các nước đang phát triển – những người có đam mê nhưng thiếu cơ hội. Họ sẽ được học nghề chính quy tại Mỹ, thực hành thực tế, rồi trở về khởi nghiệp tại quê hương.

Đồng thời, tôi cũng mong muốn xây dựng một trung tâm hỗ trợ khởi nghiệp – nơi kết nối cựu học viên, chia sẻ kinh nghiệm, cung cấp thông tin về pháp lý, marketing, và tài chính. Tôi tin rằng: người thành công là người biết nâng người khác cùng thành công.

hoang-oanh-nguyen-8-1749263280.png

Chị muốn nhắn nhủ điều gì đến những phụ nữ Việt đang sống và làm việc tại nước ngoài?

Phụ nữ Việt Nam kiên cường, thông minh, giàu đức hy sinh. Nhưng đôi khi, ta quên mất điều đó. Tôi muốn nói với họ rằng: “Bạn mạnh mẽ hơn bạn tưởng.” Hãy giữ lấy những giá trị cốt lõi: khiêm nhường, chăm chỉ, tử tế. Sóng gió rồi cũng qua. Điều quan trọng là niềm tin và lòng nhân hậu – đó chính là thứ ánh sáng dẫn đường trong hành trình của mỗi người.

“Mục tiêu của tôi không dừng lại ở việc dạy nghề, điều tôi thật sự muốn trao đi là cách sống: sống đúng, sống đẹp ,và sống có mục tiêu “– Hoàng Oanh Nguyễn.

Thông tin liên hệ: 

Facebook: https://www.facebook.com/hoangoanh.nguyen.733/




 

Bảo Anh